Lục Tùy lặng lẽ nhìn y nhưng tay thì không dừng lại chút nào.
Trong phòng yên tĩnh một lúc, Hạ Thanh Đào không nhịn được ngẩng đầu nhìn hắn, thấy hắn vẫn lặng lẽ đắp khăn lên chỗ chân bị thương cho mình, chẳng nói lấy một lời. Y hiểu hắn là đang giận vì y không biết quý trọng thân thể, trong lòng vừa ấm ức vừa chột dạ, nghĩ một hồi mới khẽ khàng mở miệng:
“Ta cũng đâu cố ý đâu, lúc đó vội quá nên mới ra tay giúp, chẳng phải chuyện liên quan tới tính mạng con người đó sao…”
Lục Tùy nghe giọng y mềm xuống, còn hơi làm nũng, liền cũng thôi không giữ im lặng nữa, nói:
“Nhà họ không phải còn bao nhiêu người đấy à? A Văn ca, A Võ ca chẳng lẽ chết hết rồi? Dù có vụng về, em bảo A Diêm sang giúp cũng được vậy, có ai bắt em phải tự thân ra mặt? Em đang mang thai, lỡ có chuyện gì ngoài ý muốn thì sao?”
Hắn không nói tiếp nữa, có vẻ rất kiêng kỵ mấy lời ấy.
“Được rồi mà.” Hạ Thanh Đào đáp, “Sau này nếu có chuyện thế này, ta tuyệt đối sẽ không tự ý xông pha nữa, được chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT