Về đến nhà thì trời đã ngả chiều, ánh tà dương chiếu nghiêng trên mái ngói cũ kỹ.
Vân nương đang ra ngoài, Hạ Thanh Đào liền hâm lại cơm canh cho Lục Tùy. Thấy hắn trở về, y vội bưng cơm trưa tới:
“Là người mà chúng ta chôn trước đây sao?”
“Ừ.” Lục Tùy rửa sạch tay, ngồi xuống bên bàn, vừa ăn vừa nói: “Bọn họ đã mang tro cốt và di vật của hắn đi rồi.”
Hạ Thanh Đào nghe vậy, khẽ thở dài: “Ai... đúng là, số mệnh đã định thì khó tránh khỏi.”
Nghĩ một lát, y lại nói: “Có lẽ cây linh chi kia cũng là a thúc trẻ tuổi đó để lại cho huynh.”
Sinh thời che chở cho Lục Tùy, sau khi mất vẫn muốn phù hộ cho hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play