Lục Tùy trở về cùng thị vệ ở huyện nha đưa thuốc tốt cho hắn lại một lần nữa băng bó vết thương. Sau đó, Lục Tùy thay y phục, đổi lại bộ quần áo trước kia vẫn thường mặc.
Tuy rằng cũng chỉ là những bộ đồ cũ hắn vẫn hay mặc, nhưng Hạ Thanh Đào nhìn hắn vẫn mơ hồ cảm thấy có điều gì đó không giống như trước.
Lúc mới gặp lại thì không nghĩ ra, giờ ngẫm lại mới nhận ra — là khí chất không còn giống nữa. Dù hắn ăn mặc giản dị, thậm chí có chút "quê mùa", nhưng cả người lại toát ra khí thế chẳng hề giống một gã thợ săn hay nông dân nơi thôn dã.
Trước đây Hạ Thanh Đào không hiểu nổi vì sao Giang Khánh lại có thể dễ dàng xử lý cả Huyện thái gia, ngay cả tri phủ Lâm Châu cũng phải quỳ xuống dập đầu. Giờ nghĩ đến lời Lục Tùy từng nói mẹ ruột hắn là trưởng công chúa, thì đã thông suốt rồi — tất cả đều là hoàng thân quốc thích, tri phủ hay Huyện thái gia đứng trước mặt họ cũng chẳng khác gì dân thường.
Trước kia chỉ tưởng thân sinh cha mẹ Lục Tùy là phú hộ kinh thành, nay đã biết là trưởng công chúa cùng đương kim hoàng đế, Hạ Thanh Đào không khỏi thêm lo lắng.
Y chỉ là một ca nhi quê mùa, từ nhỏ chỉ quanh quẩn trong làng, xa nhất cũng chỉ từng đến huyện thành, chẳng có gì gọi là kiến thức rộng. Dù Lục Tùy không chê y nhưng trưởng công chúa và đám hoàng thân quý tộc kia liệu có thể chấp nhận y hay không? Nếu thật sự chấp nhận, liệu y đi theo Lục Tùy có khiến hắn mất mặt không?
Lục Tùy chỉ nói với cha mẹ Hạ Thanh Đào và mọi người trong nhà rằng việc nhận thân đã diễn ra thuận lợi, những chuyện sau này thì cứ để sau hẵng nói. Tạm thời hắn cũng sẽ không trở lại kinh thành, nếu có về, sẽ cùng Hạ Thanh Đào và người nhà bàn bạc trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT