Hạ Thanh Đào cầm lấy 42 văn tiền vốn, còn lại thì gom thành từng xấp một trăm văn, đưa cho Vân nương – người đang vui vẻ chạy đến xem náo nhiệt – rồi nói:
“Nương, đậu hũ khô với gừng là tiền vốn con bỏ ra, còn bột mì, trứng gà, đường mạch nha, táo đỏ thì con cũng chẳng tính làm gì. Đây là 390 văn, cả vốn lẫn lời, con đưa hết cho nương.”
Ba trăm chín mươi văn – đó cũng bằng tiền công bốn ngày của một người lao động trưởng thành. Vân nương vui mừng không khép được miệng:
“Đều là nhờ con với A Tùy xoay xở, bột mì trứng gà chẳng đáng bao nhiêu tiền, cộng lại chắc cũng không quá 90 văn đâu!”
Hạ Thanh Đào trong lòng mừng rỡ, điều khiến y vui hơn cả tiền bạc chính là cảm giác bản thân làm được chuyện gì đó:
“Không sao đâu, nương cứ cầm con vui mà.”
“Vậy thì thế này đi nương lấy 190 văn, còn 200 văn các con giữ lại, cũng coi như phần công một ngày vất vả.” Vân nương đẩy hai trăm văn đến trước mặt y, “Tự mình làm ra tiền, cầm lấy cho sướng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play