Lặc Bắc Thành trầm ngâm suy nghĩ, hầu như ngày thường Tôn Bình chỉ ở nhà, thỉnh thoảng mới ra ngoài, mà cũng chỉ là đi dạo chơi quanh thôn lúc ban ngày.
Nếu hành động vào buổi tối, rất có thể sẽ kinh động đến người khác.
Nghĩ tới nghĩ lui, anh đột nhiên nhớ ra còn khoảng một tháng nữa là đến mùa gieo trồng rồi, đến lúc đó nhà chắc chỉ còn mỗi Tôn Bình, bởi vì bà ta rất lười, so với việc ra đồng cày cấy thì ở nhà nấu cơm là việc nhẹ nhàng nhất.
“Vân Sơ, chúng ta đợi sau một tháng nữa, đến mùa gieo trồng rồi hành động, lúc đó trong nhà chỉ có mình bà ta.”
Triệu Vân Sơ gật đầu, sau đó lại nghĩ đến việc gieo trồng ở nông thôn thường là cả nhà cùng nhau ra đồng.
“Nhà chúng ta đã tách ra rồi, có phải là không cần phải ra đồng giúp nữa không?”
"Ừm. Anh không được chia phần ruộng đất trong nhà, nào cả, đương nhiên là không cần phải ra đồng giúp. Cho dù bọn họ có yêu cầu thì cũng vô dụng, có anh ở đây, không ai có thể ép em làm bất cứ điều gì." Lặc Bắc Thành đáp.
Triệu Vân Sơ rất hài lòng với câu trả lời, cô cầm bát đũa lên: "Cháo nguội rồi, chúng ta mau ăn sáng đi.
Sau đó theo dõi xem hiệu quả có giống như tối hôm qua không?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT