Tôn Bình bưng chậu nước định ra ngoài cho gà ăn thì nhìn thấy một người phụ nữ đi tới.
Người phụ nữ đó mặc bộ đồ màu đỏ, tay cầm khăn tay màu đỏ. Tôn Bình lập tức hiểu ra, người này là bà mối. Bởi vì chỉ có bà mối mới ăn mặc như vậy, tạo cảm giác vui vẻ, may mắn cho mọi người.
Ở nông thôn, ngoài thầy lang thì không thể đắc tội với bà mối. Bởi vì nhà nào cũng ở cách xa nhau, con cái muốn kết hôn thì đều cần bà mối đến nhà dạm hỏi hoặc là giới thiệu cho hai bên quen biết…
“Chị gái, tôi đến đây để báo tin vui cho nhà chị đây.” Bà mối Lưu cười tươi như hoa, tiến lên nắm lấy tay Tôn Bình, kéo bà ta vào nhà.
Tôn Bình cười gượng gạo, bà ta quá nhiệt tình, khiến Tôn Bình không kịp trở tay. Bà ta đành phải đặt chậu nước sang một bên, đi theo bà mối vào nhà.
Bà mối Lưu đảo mắt nhìn xung quanh, nhà này khá giả phết, chắc là mới xây không lâu. Đồ đạc trong nhà cũng rất nhiều. Bàn ghế chắc là mới sắm năm ngoái, lớp sơn còn mới tinh.
“Xin hỏi bànxưng hô thế nào?” Tôn Bình hỏi: “Không biết bà đến nhà tôi có việc gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play