Lặc Vũ kinh ngạc nhìn Lặc Bắc Thành: “Những gì con nói đều là thật sao? Thằng Ba sang nhà con đòi tiền?”
"Nếu ông không tin thì cứ hỏi bọn họ, tôi có nói sai một chữ nào không?" Lặc Bắc Thành cười nhạt: “Lặc Khải bảo tôi đánh nó, tôi chỉ làm theo yêu cầu của nó thôi. Bây giờ nó bị thương là do tự làm tự chịu, không trách được ai cả.”
Triệu Vân Sơ đứng bên cạnh quan sát, không lên tiếng. Bởi vì cô đã đoán được kết cục. Lặc Vũ xuất hiện, cuộc ẩu đả này chắc chắn sẽ chấm dứt. Hơn nữa, ông ta còn bênh vực mẹ con Tôn Bình. Ông già này là người giỏi trong việc làm hòa nhất.
Lặc Vũ nhìn Tôn Bình, hỏi: “Rốt cuộc là chuyện gì? Lời thằng Ba nói có phải là sự thật không? Tại sao bà không ở nhà ngủ mà chạy ra ngoài làm gì?”
Tôn Bình do dự, chuyện Lặc Khải đi gây sự hoàn toàn là do bà ta tự ý quyết định, không hề nói với Lặc Vũ, vì sợ ông ta phản đối. Nhưng kết quả hiện tại đã vượt ngoài tầm kiểm soát của bà ta.
“Mẹ! Lưng con đau quá! Mẹ mau đưa con đi khám đi!” Cuối cùng Lặc Khải cũng hoàn hồn. Vừa rồi đau quá, anh ta không còn sức mà nói.
Tôn Bình nhìn Lặc Vũ: “Ông mau đi mời thầy lang đi, con trai đau đến mức không chịu nổi rồi, ông không nghe thấy sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT