Lưu Phi nước mắt lưng tròng: "Anh Lặc, tuy anh không nhớ em, nhưng em vẫn muốn nói lời cảm ơn anh vì năm đó đã cứu em. Kiếp này không có duyên làm vợ anh, kiếp sau làm trâu làm ngựa báo đáp anh." Dù là người đàn ông sắt đá đến đâu cũng không chịu nổi nước mắt của phụ nữ. Mặc dù sau này không thể ở bên Lặc Bắc Thành, nhưng cô ta cũng phải trở thành nốt chu sa trong lòng anh. Càng không có được, chẳng phải càng tốt hay sao?
"Cô có bị bệnh không vậy? Hôm nay là ngày cưới của cô, cô nói mấy lời linh tinh này làm gì?" Triệu Vân Sơ bước tới trước mặt Lưu Phi: “Nếu có bệnh thì đi khám bác sĩ đi, đừng có suốt ngày nghĩ lung tung, hại người hại mình.”
Lưu Phi ôm mặt khóc nức nở.
Lặc Khải bước tới: “Triệu Vân Sơ, cô nói đủ chưa?”
Triệu Vân Sơ cười nhạo: “Bây giờ cậu mới ra mặt có ích gì? Lúc nhà cửa bị đập phá, cậu ở đâu? Bây giờ xảy ra chuyện, cậu đã ra mặt giải quyết chưa?”
"Cô..." Lặc Khải bị phản bác đến mức cứng họng. Chuyện ngày hôm nay, đều có liên quan đến anh ta, nhưng anh ta lại không hề giúp đỡ gì.
Lưu Đại Lực cố gắng đứng dậy: “Mấy người thật sự quá đáng! Tôi muốn đưa em gái về nhà, cuộc hôn nhân này coi như bỏ!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT