Trước khi trời tối, mọi người đã leo lên đến đỉnh ngọn núi thứ hai. Chọn một hang động làm nơi nghỉ ngơi qua đêm.
Vu Dương ngồi phịch xuống bãi cỏ trước cửa hang, thở hổn hển: “Quân trưởng Lặc, từ trước đến nay tôi leo núi chưa từng bái phục ai. Nhưng gặp hai vợ chồng anh, tôi xin được bái phục.”
Tốc độ của Lặc Bắc Thành nhanh thì không nói làm gì, đến vợ anh cũng nhanh không kém, hai người một trước một sau, khiến bọn họ chạy theo muốn đứt hơi. May mà trời đã tối, nếu không chắc chắn anh ta đã xin tha từ lâu rồi.
Lặc Bắc Thành cười nói: “Tôi được huấn luyện nhiều năm nên mới như vậy. Còn vợ tôi, lúc làm việc thường xuyên phải lên núi, tốc độ leo núi là do luyện tập mà có.”
Suýt chút nữa thì bị nghi ngờ rồi, xem ra ngày mai phải đi chậm lại một chút.
"Hóa ra là vậy, xem ra bình thường tôi lười vận động quá." Vu Dương lẩm bẩm tự nói với bản thân.
Triệu Vân Sơ ngồi trên chiếc áo khoác cũ mang theo từ nhà, lấy bình nước ra uống một ngụm. Lặc Bắc Thành chuẩn bị rất chu đáo, đồ dùng sinh hoạt cơ bản đều mang theo đầy đủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT