Lý Sơn đặt tờ báo lên bàn, nói: “Mấy người xem kìa, con tôi khóc đến thế này rồi mấy người còn nỡ lòng nào đuổi chúng tôi đi nữa?”
Triệu Vân Sơ bước lên một bước, lạnh lùng nói: “Con cái nhà các người khóc thì liên quan gì đến chúng tôi? Các người làm ba mẹ không lo được thì tại sao chúng tôi phải lo? Hai giường nằm này là do chúng tôi bỏ tiền ra mua, nếu các người còn không chịu đi, tôi sẽ bảo chồng tôi đi tìm nhân viên đường sắt. Lúc đó cho dù các người không muốn đi cũng phải đi. Nếu ai cũng như các người, dùng chiêu trò đạo đức để ép buộc người khác thì ai còn mua vé tàu nữa?”
Lý Sơn không ngờ cô gái xinh đẹp trước mặt lại sắc sảo đến vậy. Nếu là người bình thường anh ta đã sớm ra tay rồi. Nhưng người đàn ông đối diện lại là quân nhân, nếu động thủ thì chắc chắn anh ta sẽ chịu thiệt. Vì vậy anh ta mới bày trò bảo An Đào làm cho đứa bé khóc, muốn lợi dụng lòng thương của phụ nữ.
Tàu bắt đầu lăn bánh, Triệu Vân Sơ loạng choạng suýt ngã may mà kịp thời vịn vào thành giường.
Nhìn thấy vậy, ánh mắt Lặc Bắc Thành càng thêm lạnh lẽo, anh quát lớn về phía người đàn ông trung niên: “Các người rốt cuộc muốn làm gì? Còn không mau tránh ra!”
Lý Sơn ho khan một tiếng ra hiệu cho An Đào tiếp tục diễn trò.
An Đào lập tức gào khóc thảm thiết: “Giải phóng quân bắt nạt người ta rồi! Mọi người ơi mau đến xem này!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT