Lặc Bắc Thành cầm hai hộp đựng cơm, vừa bước vào phòng nhìn thấy người phụ nữ đang chải đầu trước gương. Mông cô cứ xoay qua xoay lại trước mắt anh, thật muốn chạy đến đánh một cái, thử xem cảm giác trên tay như thế nào.
Trong phòng có một người phụ nữ quả nhiên mọi thứ đều khác trước đây. Có lẽ đây chính là cảm giác gia đình.
“Vân Sơ, tối nay chúng ta chỉ có thể ăn tạm một bữa. Đi muộn quá, thịt cá đã hết sạch. Chỉ còn lại món cải xào, anh đã lấy hết về.”
Triệu Vân Sơ không quay đầu lại cười: “Bây giờ có cái để ăn đã là tốt rồi, em cũng không phải chưa từng trải qua khổ cực.”
Lặc Bắc Thành mở hộp đựng cơm ra đặt lên bàn. Rồi đến dưới giường lấy hai chiếc ghế gấp cũ ra.
“Đồ đạc trong phòng đều là do chủ nhân trước để lại. Anh chuyển đến ở cũng không mua thêm gì. Vì vậy phòng có vẻ hơi cũ kỹ.”
Triệu Vân Sơ chải tóc xong rồi ngồi xuống ghế gấp. Nhìn món ăn trong hộp đựng cơm đã không còn chút khẩu vị nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play