Triệu Vân Sơ đột nhiên cảm thấy bất an. Chẳng lẽ trên núi có thứ gì đó đáng sợ sao?
Lạc Bắc Thành không đi sâu vào trong, mà đi dọc theo chân núi một vòng, cuối cùng tìm được một cây khô. Anh lấy dụng cụ ra, đeo găng tay vào, bắt đầu chặt cây.
"Bắc Thành, em có thể giúp anh việc gì không?" Triệu Vân Sơ đứng bên cạnh hỏi, muốn tìm chuyện gì đó để làm.
Lạc Bắc Thành lắc đầu: “Không cần em phải làm gì, em chỉ cần ngoan ngoãn ở bên cạnh anh là được. Đừng có nghĩ đến chuyện đi vào trong, anh không quen thuộc ngọn núi này. Không giống ngọn núi ở quê chúng ta, cho dù bịt mắt anh vẫn tìm được đường xuống núi.”
"Được rồi!" Triệu Vân Sơ đồng ý, lấy một miếng vải rách trong túi ra, trải xuống đất rồi ngồi xuống. Mặt trời đã nghiêng về tây, chắc chắn hôm nay sẽ không thu hoạch được gì nhiều.
Không lâu sau, bỗng nhiên có rất nhiều mây đen kéo đến từ phía xa. Triệu Vân Sơ cảm giác trời sắp mưa, sau đó một cơn gió lạnh thổi qua. Lúc này, cô hoàn toàn chắc chắn, lát nữa trời sẽ mưa to.
“Bắc Thành, trời sắp mưa rồi, lát nữa chúng ta trốn ở đâu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play