Đường Thu Cúc gật đầu: “Chị hiểu ý của em rồi, sau này chị sẽ chăm sóc con gái thật tốt. Giống như em nói, chúng nó chỉ có thể ở bên cạnh chị mười mấy năm. Nếu chúng nó kết hôn rồi, một năm khó có thể gặp mặt một lần.”
Cuối cùng Đường Thu Cúc cũng đã nghe lọt tai lời cô nói, Triệu Vân Sơ cảm thấy mình cuối cùng cũng không uổng công phí lời.
Thực ra rất khó hiểu, thời đại này điều kiện sống đã khó khăn như vậy rồi, tại sao lại còn sinh nhiều con như vậy chứ?
Người lớn còn không có đủ ăn, huống chi là những đứa trẻ còn đang bú sữa.
Lúc trời sắp tối, Lặc Bắc Thành từ bên ngoài trở về, trên tay còn cầm theo mấy xiên kẹo hồ lô, đưa cho ba đứa nhỏ mỗi đứa một xiên. Hai xiên còn lại đưa cho Triệu Vân Sơ, anh không tiện đưa kẹo hồ lô cho Đường Thu Cúc.
Triệu Vân Sơ nhìn xiên kẹo hồ lô đỏ au, trong nháy mắt liền thèm, đưa xiên kẹo hồ lô còn lại cho Đường Thu Cúc.
“Nhanh ăn thử xem, kẹo hồ lô có vị như thế nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play