Lặc Bắc Thành cưng chiều cười: “Vân Sơ, cho dù thời gian có trôi qua bao lâu, tình cảm của anh dành cho em sẽ không bao giờ thay đổi, nhất định anh sẽ tổ chức một hôn lễ thật long trọng, để mọi người cùng chứng kiến hạnh phúc của chúng ta.”
Hai ngày sau.
Lặc Bắc Thành dẫn theo đoàn xe, đến kho hàng đã thuê để chở lương thực về.
Dạ Tu và Quả Quả đóng vai người trông kho, diễn xuất rất thành công, không hề khiến mọi người nghi ngờ.
Lương thực vừa được vận chuyển đến kho của doanh trại, khiến mọi người vui mừng khôn xiết. Bởi vì vừa mới trải qua một năm mất mùa, mọi người đều sợ nhất là không có lương thực để ăn, có thêm lô lương thực này, cuộc sống của mọi người trong mùa hè coi như có bảo đảm rồi.
Tôn Phong Nghi nhìn thấy lương thực đã được vận chuyển hết vào kho, suýt chút nữa thì xúc động rơi nước mắt.
Lúc trước ông cứ nghĩ, có lẽ Lặc Bắc Thành chỉ thuận miệng nói. Căn bản không thể nào làm được, kết quả chưa đầy hai ngày, kho lương thực của doanh trại đã được lấp đầy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT