Nghe vậy, nụ cười trên mặt Lặc Bắc Thành biến mất: "Vân Sơ, vừa rồi là anh sai, anh không nên nói em như vậy.
Nhưng em phải tin tưởng anh, anh có thể cho em hạnh phúc cả đời."
Triệu Vân Sơ gật đầu: “Ừm! Em tin anh, bởi vì anh là Lặc Bắc Thành. Chỉ là em cảm thấy, em không thể để anh nuôi em mãi, em nên làm gì đó, nếu không em cảm thấy mình giống như kẻ vô dụng. Cho nên em hy vọng anh luôn ủng hộ em, làm hậu phương vững chắc cho em.”
Lặc Bắc Thành cưng chiều cười: “Được! Sau này anh sẽ không cản trở em nữa, em muốn làm gì thì cứ làm.”
"Ừm! Có câu nói này của anh, em yên tâm rồi." Triệu Vân Sơ nhìn thấy lính gác từ xa đi tuần trở về: “Đi thôi! Có gì về nhà rồi nói.”
"Được!" Lặc Bắc Thành đáp một tiếng, anh cũng phát hiện lính gác đã quay lại, quả thật không tiện nói chuyện tiếp nữa.
Triệu Vân Sơ và Lặc Bắc Thành cùng nhau đi đến cổng lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT