Thấy có bác sĩ và y tá đi tới, để tránh làm ảnh hưởng đến mọi người, Tiết Quân đành kéo Chu Tiểu Mẫn về phòng làm việc.
Hôm nay không có nhiều bệnh nhân đến khám, Tiết Quân đóng cửa phòng lại. Anh ta cảm thấy cần phải nói chuyện rõ ràng với Chu Tiểu Mẫn một lần. Anh ta cầm ấm nước trên bàn lên, rót hai cốc nước sôi để nguội, đặt sang một bên.
"Tiểu Mẫn, anh thấy em thay đổi rồi. Em không còn là cô gái mà anh quen biết nữa. Em còn nhớ không? Lúc đó, mắt anh không nhìn thấy gì, em thường xuyên chạy đến nói chuyện với anh.
Lúc đó, vì bị mù nên tâm trạng anh rất tệ, căn bản không biết em đang nói gì, chỉ biết có một cô bé mỗi ngày đều chạy đến nói chuyện với anh, líu lo như chim sẻ.
Sau đó, mắt anh dần dần nhìn thấy ánh sáng, anh muốn nhìn xem em trông như thế nào, nhưng em nhất quyết không cho anh nhìn, nói đợi đến khi nào mắt anh khỏi hẳn thì sẽ nhìn thấy.
Có lẽ từ lúc đó, trong lòng anh đã thích em rồi, chỉ là anh không nhận ra. Anh đã đeo chiếc vòng ngọc bội của mình lên cổ em."
Chu Tiểu Mẫn rơi lệ, nhưng không phải là khóc vì cảm động mà là khóc vì tức giận. Bởi vì chiếc vòng ngọc bội trên cổ cô ta mà Tiết Quân đã nhận nhầm cô ta là Đinh Tú Mẫn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play