Lặc Vũ canh chừng ở thùng rác của bệnh viện, định bụng nhặt nhạnh chút đồ ăn thức uống.
Đến thành phố mới biết, cuộc sống ở đây sung túc đến nhường nào. Tuy điều kiện ăn uống của mọi người không tốt lắm, nhưng trong thùng rác vẫn có thể nhặt được một ít đồ ăn.
Nửa năm nay, thứ ông ta ăn nhiều nhất chính là rau dại và vỏ cây. Lương thực phải ăn dè sẻn mới có bữa sau.
Nghĩ đến hai đứa con trai mình nuôi nấng, quả thực là đồ súc sinh. Lần này ông ta đã lén lút đưa Tôn Bình rời khỏi làng.
Chỉ cần nhận được đứa con trai thứ hai, tùy tiện nó cho chút ít thôi cũng đủ cho ông ta sống rồi.
"Ông già!" Tôn Bình vui mừng khôn xiết, bước chân nhanh đến nỗi suýt chút nữa thì ngã sấp mặt.
Lặc Vũ vừa nhặt được một quả táo thối cho vào túi vải. Tay chống gậy, vừa đi vừa mắng: "Bà đi vệ sinh mà lâu vậy?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play