Nhìn viên thuốc màu đen trên tay Triệu Vân Sơ, Hạ Long Thiên không dám nhận.
Thấy vậy, Dạ Tu cầm lấy viên thuốc, một tay kẹp cổ Hạ Long Thiên, nhét thẳng viên thuốc vào miệng anh ta.
Hành động quá nhanh, Hạ Long Thiên không kịp phản ứng, viên thuốc đã trôi tuột xuống bụng.
Triệu Vân Sơ khoanh tay, lạnh lùng nói: “Hạ Long Thiên, viên thuốc anh vừa nuốt có chứa kịch độc, nếu không kịp thời uống thuốc giải, ruột gan anh sẽ nát mà chết. Nếu anh không tin, anh hãy ấn vào xương sườn thứ ba bên trái, xem có đau không?”
Hạ Long Thiên làm theo, một cơn đau dữ dội ập đến, khiến anh ta quỳ sụp xuống đất. Đến khi buông tay ra, cơn đau mới giảm bớt. Anh ta chắp tay cầu xin: “Cô gái, xin cô hãy tha cho tôi, vừa rồi tôi không cố ý mạo phạm cô. Các người muốn vào trong mộ đúng không? Tôi sẽ dẫn đường cho các người, chỉ xin khi ra khỏi đây, cô hãy cho tôi thuốc giải.”
Triệu Vân Sơ gật đầu: “Cho anh thuốc giải không thành vấn đề, nhưng điều kiện tiên quyết là anh phải ngoan ngoãn nghe lời. Nếu để tôi phát hiện ra anh có ý đồ xấu, anh cứ đợi chết trong mộ đi! Nơi hoang vu hẻo lánh này, cho dù chúng tôi giết anh, cũng sẽ không có ai truy cứu trách nhiệm của chúng tôi.”
Hạ Long Thiên cúi đầu, mọi cách anh ta có thể nghĩ ra đều đã nghĩ hết rồi, xem ra chỉ có thể đi được tới đâu hay tới đó, làm hết sức mình nghe số trời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play