Lặc Bắc Thành: “Khả năng đó rất cao, bởi vì ở đây không có thức ăn, ngoài việc ăn thịt đồng loại, chúng không có cách nào khác để sinh tồn. Em nhìn xem, mấy con rắn đầu đàn kia, chiều dài cơ thể đã vượt quá hai mét, chắc hẳn đã sống mấy trăm năm rồi.”
Triệu Vân Sơ cười nói: “Chúng sống càng lâu, giá trị dược liệu càng cao. Em sẽ thu hết chúng vào không gian, từ từ nghiên cứu. Trong cơ thể chúng có một chất chiết xuất ra có thể dùng làm thuốc tê. Chỉ cần một lượng nhỏ, có thể khiến người ta hôn mê bất tỉnh, hơn nữa không có tác dụng phụ.”
"Quả là thứ tốt, có lẽ sau này sẽ có lúc dùng đến." Lặc Bắc Thành đáp.
Triệu Vân Sơ cất lũ rắn vào không gian, dặn dò Quả Quả cất tạm chúng vào kho, không được tùy tiện động vào.
Sau đó, Lặc Bắc Thành mở bức tường ra, nhìn thấy Hạ Long Thiên đã bò được một nửa đoạn đường.
"Đồ đạc đâu?" Nhìn thấy bức tường đã được mở ra, nhưng bên trong trống trơn, chỉ còn lại hai chiếc rương, Hạ Long Thiên hỏi.
Triệu Vân Sơ: “Những gì anh nhìn thấy lúc nãy đều là ảo giác, trên thực tế chỉ có hai rương đồ. Nếu anh không tin, có thể vào xem thử.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play