Triệu Vân Sơ: “Bác gái, chuyện này xảy ra bao lâu rồi? Vụ án đã được xét xử xong chưa?”
Dương Lệ Hoa lắc đầu: “Kết quả xét xử vẫn chưa có, nghe nói ban đầu sắp có kết quả rồi nhưng sau đó, Từ Đại Nha lại khai báo thêm một vụ án khác. Thì ra đây không phải là lần đầu tiên cô ta giết người. Cô ta mất tích hai tháng là do bị ba ba con trong núi giam giữ, bọn họ đã hành hạ cô ta suốt hai tháng. Khi bọn họ định bán cô ta đi, Từ Đại Nha đã dùng thảo dược độc trên núi, cộng thêm dao phay, giết chết cả ba ba con. Công an đã đến hiện trường thu thập chứng cứ, do địa hình hẻo lánh, nếu cô ta không chủ động khai báo, thì vụ án này sẽ không bao giờ được phát hiện. Cho dù có bị phát hiện, cũng sẽ không ai nghĩ rằng hung thủ lại là một cô gái nhỏ.”
Triệu Vân Sơ nhìn Lặc Bắc Thành: “Em không ngờ Từ Đại Nha lại trải qua nhiều chuyện như vậy.”
"Cô ta tự làm tự chịu." Nói xong, Lặc Bắc Thành vỗ vai Triệu Vân Sơ, an ủi cô.
Tôn Lỗi cảm thấy không khí quá nặng nề, ký ức của cậu ta về Từ Đại Nha vẫn dừng lại ở hình ảnh cô bé có bím tóc nhỏ cách đây mấy năm. Không ngờ kết cục của cô ta lại bi thảm như vậy.
“Mẹ, chúng ta đừng nói về cô ta nữa. Lần này con về nhà sẽ ở lại mấy ngày. Mẹ giúp con sắp xếp xem mắt đi! Chỉ cần cô gái nào hiền lành, không cãi lời mẹ, con sẽ cưới.”
Dương Lệ Hoa đứng phắt dậy: “Con trai, mẹ không nghe nhầm chứ? Con chủ động muốn xem mắt? Tìm vợ cho con, tất nhiên phải tìm cô gái xinh đẹp, hiền lành, nếu xấu xí, sinh con ra cũng xấu xí thì sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT