Một mình cô đi trước, Khương Dư Linh nợ hệ thống một lá Truyền Tống Phù Cao Cấp có thể tùy chọn định vị, sau đó bảo hệ thống cho cô một địa điểm thích hợp nhất, đi trước thăm dò đường. Đương nhiên, cũng là để dọn dẹp bớt một số nguy hiểm xung quanh. Đám thân thích đã đồng ý đi cùng cô, cô đương nhiên không thể để họ lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm.
Địa điểm hệ thống cho rất tốt. Nằm dưới một vách đá, dưới vực sâu là một vùng đất bằng phẳng rộng lớn, rất thích hợp để xây dựng nhà cửa. Hơn nữa, trên vách núi còn có một thác nước, nước thác đổ xuống một hồ nước trong xanh, trông rất đẹp và hùng vĩ. Nguồn nước cũng có. Khương Dư Linh thật sự khá thích nơi này.
Cô dùng Phi Hành Phù, bay một vòng trong phạm vi năm trăm dặm, còn thấy một khu rừng, một con suối nhỏ, và rất nhiều động vật nhỏ, cũng có cả rắn độc. May mà không có hổ và sư tử, nhưng có rắn độc thì cũng không thể mặc kệ người Khương gia ở cạnh thác nước được. Dù sao thì rắn hay các loài động vật khác đều cần uống nước, đến lúc đó va chạm vào thì không hay. Cho nên Khương Dư Linh quyết định xây một bức tường rào. Tuy nhiên, việc này chỉ dựa vào mình cô thì chắc chắn không làm được, còn cần sự giúp đỡ của đám thân thích.
Trong lòng đã có tính toán, Khương Dư Linh dùng Truyền Tống Phù quay trở lại Khương gia. Chị cả Khương Hoài Âm đã về rồi. Rõ ràng cô đã nghe Khương Nguyên và mọi người nói về việc Khương Dư Linh thức tỉnh trở thành Thiên Sư. Vừa nhìn thấy cô, đôi mắt phượng lập tức sáng rực lên, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy hưng phấn. Cô lao tới ôm chặt lấy Khương Dư Linh: "Linh Linh a a a a, em trở thành Thiên Sư, trời ơi, đó là Thiên Sư đó nha."
Khương Dư Linh: ... Cô không quen được người khác ôm ấp thân mật như vậy, liền đẩy Khương Hoài Âm ra.
"Chị thu dọn đồ đạc xong chưa?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT