Khương Vãn Ca là con gái của bác ba Khương Dư Linh. Vừa mới vào tiểu học không lâu, cô bé trắng nõn, trông rất lanh lợi và đáng yêu, đôi mắt to đen láy như quả nho, mang theo vẻ ngượng ngùng.
"Chị Linh Linh."
Khi nhìn thấy Khương Dư Linh, Khương Vãn Ca cất giọng thanh thoát gọi. Khương Dư Linh nghĩ đến kết cục bi thảm của Khương Vãn Ca trong cốt truyện gốc, không kìm lòng được xoa xoa đầu cô bé: "Vãn Ca ngoan."
Một ngày thời gian cũng đủ để đám thân thích thu dọn được phần lớn đồ đạc và mua sắm một số vật dụng cần thiết. Khương Dư Linh lập một nhóm chat, thông báo với họ rằng nơi họ sẽ đến là vùng hoang dã, vì thế lều trại chắc chắn không thể thiếu, cùng với các loại thuốc bôi, thuốc xịt chống côn trùng, cũng như nệm, chăn bông, vân vân. Cứ như vậy, đồ đạc của mỗi nhà mỗi hộ lại càng thêm nhiều.
May mắn là mỗi nhà đều có đàn ông trưởng thành, sức lực đều rất lớn, nhờ thế mới có thể khuân vác được đống đồ đạc cồng kềnh. Đương nhiên, không phải là dọn về nhà Khương Dư Linh. Cô sợ người của Liên Minh Thiên Sư tìm đến tận cửa, nên cố ý bảo đám thân thích lái xe tập trung ở vùng ngoại ô, rồi từng tốp từng tốp đưa họ đến dưới chân thác nước.
Rất nhanh, đám thân thích đều đã di chuyển gần hết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play