Cấm địa của Yêu tộc thật sự không giống như cái tên gọi của nó.
Bầu trời xanh lam như vừa được rửa sạch, mây trắng trôi lững lờ trên cao, những cây hoa nở rộ rực rỡ, cánh hoa đủ màu theo gió rơi xuống, hương thơm phả vào mặt, nơi chân bước đến tràn ngập tiên khí.
So với bí cảnh Hư Vọng, nơi này quả thực một trời một vực, như thể cấm địa mới là bí cảnh thực sự.
“Nơi này đẹp quá, đâu có giống cấm địa, rõ là tiên cảnh!”
Lạc Tử Tùng đưa tay định hái bông hoa bên cạnh để ngửi, nhưng một chiếc roi dài chắn trước mặt, hung hăng quất vào mu bàn tay cậu. Lạc Tử Tùng “Á” lên, lùi lại hai ba bước, bất mãn nhìn người ra tay. “Không cho hái thì thôi, cô đánh ta làm gì?!”
Lâu Tễ Nguyệt liếc cậu: “Mỗi cọng cỏ, mỗi vật trong cấm địa này đều là một phần của trận pháp, không được chạm vào. Nếu chạm, ngươi phải thay thế nó. Nếu muốn ở lại đây, cứ việc hái.”
Trận pháp huyền diệu đến mức mỗi hoa, mỗi cỏ đều là một phần của trận pháp không phải chuyện thường thấy, thường chỉ có trong đại trận. Lạc Tử Tùng chỉ đọc qua trong sách cổ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play