Chờ đến khi vào nhà, Lâm Tú Mai nhìn thấy mấy đứa bé trong nhà cùng với hai đứa con nhà cô em chồng đều đang vây quanh bàn cơm.
Lâm Tú Mai không khỏi lắc đầu bật cười, cô ấy lại ghé vào nhà bếp nhưng trước đó Lưu Ngọc Lan và Cố Tri Ý đã chuẩn bị xong bữa cơm trưa rồi.
Chỉ còn lại một số việc thu dọn sau cùng thôi, mà bởi vì Cố Tri Ý đã lớn bụng nên không tiện ngồi xuống dứng lên, vì vậy đã bị Lưu Ngọc Lan đuổi ra ngoài.
Ai biết lại làm Lâm Tú Mai hiểu lầm.
Mà bên này, Cố Tri Ý ở bên ngoài nghe cha của cô và Lâm Quân Trạch nói chuyện về lần trước ông sang huyện thành họp.
“Cha nghĩ, nếu cứ theo đà này, chính sách ở trên càng ngày càng thả lỏng, đây là dấu hiệu tốt!”
“Đúng vậy! Cha, cuộc sống của chúng ta chắc chắn sẽ ngày càng tốt hơn thôi!” Lâm Quân Trạch rất có lòng tin nói.
“Đúng vậy, con xem mấy năm gần đây, trong thôn của chúng ta nhắm một mắt mở một mắt, từng nhà đều có thể tự nuôi gà, vịt, vào dịp tết, ngoại trừ thịt heo ở trong đội, cũng có thể tự giết heo nuôi ở nhà làm bữa cơm ngon.”
“Đến khi nào những người nông dân chúng ta có thể tự làm chủ là tốt rồi.” Cố Khôn than thở nói.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT