Bởi vì Cố Tri Ý cũng thích ăn nên khi làm món tôm chanh chua cay này, cô đã cố ý bỏ vào rất nhiều rau thơm. Dù sao loại rau này được trồng rất nhiều ở mỗi nhà.
Ai biết được khi vừa quay sang đã thấy cha gắp lấy rau thơm không ngừng, cũng sắp hết rồi.
“Cha, sao cha lại cướp rau thơm của con vậy?” Cố Tri Ý cũng xuống tay liên tục gắp rau thơm, nói.
Hai người họ giống như đang âm thầm tranh đua với nhau, ai cũng không muốn chịu thiệt.
Một bữa cơm vui vẻ giống như không hề có trận chiến khói lửa giữa hai cha con.
Thôi được rồi! Trước đó Lưu Ngọc Lan còn cảm thấy Cố Tri Ý đã có nhiều thay đổi, nhưng lúc này nhìn thấy hai cha con ngây thơ tranh giành đồ ăn với nhau, thì đây đúng là con gái ruột của bà rồi.
Cả nhà trên dưới nhìn cuộc chiến giành rau thơm giữa Cố Tri Ý và Cố Khôn, nhưng rõ ràng rau thơm còn rất nhiều mà hai người họ vẫn muốn tranh giành.
Nói đến thì họ đã lập tức trưng ra vẻ mặt ‘các người không hiểu đâu’.
Nói cái gì mà: “Mọi người có biết tranh nhau ăn thì ngon hơn không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT