Lúc này người đi qua, quần áo quét qua lá cây đều sẽ bị dính lên không ít bọt nước. Lâm Quân Trạch dẫn Đại Bảo leo một nửa thì nghiêng người hỏi: “Đại Bảo, con có mệt hay không?”
“Ba ba, con không mệt.” Lúc này Đại Bảo đã có chút thở dốc nhưng mà bởi vì đi theo Lâm Quân Trạch rèn luyện hàng năm cho nên thể lực vẫn còn.
“Nếu không mêt chúng ta tiếp tục leo lên phía trên.” Lâm Quân Trạch nói xong thì lôi kéo Đại Bảo tiếp tục leo lên.
Không nghĩ tới mới leo được một nửa đã nghe thấy có động tĩnh trong bụi cô vang lên. Lâm Quân Trạch lập tức ngăn cản Đại Bảo lại, hai người đứng im tại chỗ nghe ngóng. Lâm Quân Trạch càng nghe càng thấy không thích hợp, âm thanh này...
Lâm Quân Trạch nghĩ tới khả năng nào đó, vội ôm Đại Bảo lên rồi nói: “Đại Bảo, con dẫm lên đi!!”
Nói xong thì nâng Đại Bảo lên đỉnh đầu, vừa vặn để chân Đại Bảo có để dẫm lên nhánh cây được.
“Ba ba, sao vậy ạ?” Lúc này Đại Bảo có chút khó hiểu hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play