Bên này Lâm Quân Trạch rút con dao Thụy Sĩ ra tặng cho con lợn rừng thêm mấy nhát, con lợn rừng này hoàn toàn tắt thở. Xác định nó thật sự đã chết rồi, Lâm Quân Trạch mới đi tới dưới tán cây ôm Đại Bảo xuống dưới.
“Ba ba, lợn rừng đã chết rồi ạ?” Đại Bảo hỏi.
“Ừ đã chết. Đi thôi, chúng ta kéo con lợn rừng xuống dưới núi đi.”
Nhìn gần đó có một dòng suối nhỏ nên Lâm Quân Trạch đi tới rửa sạch tay thuận tiện rửa sạch luôn con dao Thụy Sĩ. Sau khi cất dao đi mới dẫn Đại Bảo đi tới chỗ con lợn rừng.
Tuy rằng ngọn núi này không có dã thú gì đó nhưng mà Lâm Quận Trạch sợ những loại động vật khác ngửi thấy mùi máu tươi. Cho nên không dám trì hoãn mà trực tiếp đi theo Đại Bảo, mỗi người nắm một chân cứ như vậy kéo xuống chân núi.
Nhưng mà đi được nửa đường, trên đường quá nhiều cát đá cho nên Lâm Quân Trạch trực tiếp khiêng nó lên rồi bảo Đại Bảo đuổi theo sau, chính mình vác con lợn rừng xuống núi.
Đại Bảo dùng vẻ mặt sùng bái nhìn theo bóng dáng Lâm Quân Trạch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play