“Vâng, người ta có nhà ở Bắc Kinh, mà cửa hàng đóng cửa trong dịp này thì cũng hơi tiếc. Đến lúc đó con sẽ gửi chút phí vất vả cho Tuệ Tuệ.”
“Nên như vậy.” Cố Khôn gật đầu tán thành, ngược lại mọi người cũng không còn chuyện gì không yên tâm nữa.
Vào thời gian Cố Trị Ý còn phải ở cữ trước kia, Hồ Tư Tuệ vẫn thường xuyên đến nhà thăm, mà mấy người già cũng rất thích những cô gái hoạt bát thế này.
Trên cơ bản cũng xem như biết được chút ít, lại đri theo Vương Quế Chi tìm hiểu tình hình trong cửa hàng. Cửa hàng mới mở cũng chưa được bao nhiêu tháng nên chưa nói rõ được gì cả, vẫn phải xem sau này thế nào mới nói.
Buổi trưa, cả nhà Cố Tri Ý đều ở lại Cố gia ăn cơm. Cơm nước vừa xong, vừa bỏ bát xuống thì bác cả Mao Vận Phượng lại tìm đến cửa.
Không ưa thì không ưa nhưng Cố Tri Ý vẫn phải để mấy đứa bé chào hỏi, lễ nghĩa này vẫn không thể thiếu. Nhưng nếu người này vẫn muốn tìm chỗ để chiếm tiện nghi thì không có cửa đâu.
Mao Vận Phượng vừa vào cửa, Lưu Ngọc Lan đã biết bà ta muốn làm gì rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT