Cố Tri Ý chủ yếu cảm thấy bản thân mình là con cháu, làm sao có thể cãi nhau với người lớn đây?
Mặc kệ vào lúc nào, ầm ĩ lên là thắng rồi, nhưng nói ra thì không dễ nghe, đúng không?
Vì vậy sau khi dỗ cho hai đứa bé ngủ xong, cô bảo Lâm Quân Trạch gọi ba anh em Đại Bảo trở về, chỉ là mấy đứa nhỏ khó mà trở về, chơi quá vui nên không nỡ quay về.
Lâm Quân Trạch dứt khoát cũng mặc kệ, chỉ dặn dò mấy đứa nhỏ không được đến chỗ bờ sông, hoặc trên núi, còn mình thì quay về.
Anh vừa về đến thì bị Mao Vận Phượng bắt lấy, hỏi lung tung đủ thứ một trận. Đại khái là bên ngoài Lâm Quân Trạch vẫn luôn không thay đổi sắc mặt, dáng vẻ này luôn khiến người ta có cảm giác khó mà trêu chọc vào.
Vì vậy chỉ hỏi vài câu, thấy không hỏi ra được gì nên chỉ đành hậm hực mà trở về.
Chẳng qua bà ta cũng không hết hy vọng. Cố Trị Ý không dễ nói chuyện thì không phải còn có người dễ nói chuyện là Vương Quế Chi kia sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT