Đại khái cũng tương đối sốt ruột cho nên Cố Tri Ý vẫn có thể nhìn ra cái chân bị thương trước đây có hơi thọt, dù sao cũng lưu lại bệnh tật.
Nhưng mà Cố Tri Ý cũng không có nhìn chằm chằm vào chân người ta. Cô bảo Tam Bảo chào hỏi.
“Trời ơi. Được được được, vào nhà đi. Sao không cho mấy đứa nhóc kia tới cùng?” Trương Trác nhìn Lâm Quân Trạch hỏi.
“Cơm nước xong thì ngủ rồi, dìu dắt già trẻ qua bên này cũng không được tiện cho lắm cho nên để bọn nhỏ lại bên nhà bác Chu bên kia.” Lâm Quân Trạch cười nói.
“Anh cứ nói một tiếng trước để em đi đón các anh cũng được.” Trương Trác cười nói sang sảng.
“Được rồi, xem ra hiện tại cuộc sống của cậu không tồi nhỉ?” Lâm Quân Trạch đi lên đụng vai với Trương Trác một cái.
“Còn tạm được, chắp chắp vá vá nhưng mà so sánh với đoàn trưởng anh thì khẳng định là không so được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play