Cố Tri Ý dự định về nhà hỏi thăm Hồ Tư Tuệ một chút xem cô ấy có suy nghĩ như thế nào. Cho nên lúc này cũng chưa nói cái gì.
Hiện tại Trương Trác ở sở quản lương, tiền lương mỗi tháng đúng thật là khá hữu hạn, chuyện duy nhất khá tốt đó là bưng được bát sắt, ăn hàng hóa lương thực.
Hơn nữa mỗi tháng được bộ đội trợ cấp, và Tiếu Vũ còn là người bán hàng trong Cung Tiêu Xã. Tiền lương mỗi tháng của cặp vợ chồng son cũng coi như là khả quan, nhưng sau khi Lâm Quân Trạch nhận thức được số tiền mà một hộ gia đình kiếm được thì muốn hỏi một chút xem Trương Trác có ý tưởng gì không.
“Làm Lương quản sở cậu cảm thấy như thế nào? Không có ý định ra ngoài làm riêng sao?” Lâm Quân Trạch hỏi.
Trương Trác thở dài, thật ra thấy em trai mình đi làm cho Cố Tri Ý mỗi tháng có thể kiếm được số tiền lương mà cả nhà bọn họ phải mất hai ba tháng để kiểm, muốn nói không có ý định gì là không có khả năng. Nhưng mà nói như thế nào thì mức lương của công việc này vẫn tương đối ổn định, hiện tại anh ta đã là người có gia đình, Trương Trác cảm thấy chân mình như vậy đi ra ngoài cũng không được thuận tiện cho lắm.
Còn không bằng cứ sống an ổn như vậy. Đến lúc đó sinh thêm mấy đứa nhóc.
“Như bây giờ cũng khá tốt.” Cuối cùng muôn vàn lời muốn nói của Trương Trác cũng chỉ hóa thành một tiếng thở dài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play