Cố Tri Ý cầm lấy chút bông từ trong không gian, chuẩn bị làm chăn bọc trẻ em cho Tam Bảo.
Tiện đó sẽ làm thêm ít quần áo mùa đông cho Đại Bảo và Nhị Bảo.
Không cần nghĩ cũng biết, chắc chắn nguyên chủ đã không chuẩn quần áo chống lạnh cho hai đứa bé.
Tuy nói nhiệt độ ở phương nam sẽ không xuống đến âm độ, hoặc sẽ có tuyết rơi như phương Bắc, nhưng lạnh ở đây thuộc về loại lạnh ẩm ướt.
Trong phòng cũng có thể cảm nhận được gió lạnh thổi vù vù, thì đứng nói bọn trẻ con mỗi ngày đều chạy ra ngoài đùa chơi.
Lâm Quân Trạch chỉ ngồi nhìn theo Cố Tri Ý đang chuẩn bị bông vải và vải vóc, nhìn tay Cố Tri Ý bắt đầu nâng lên, đâm mũi kim xuống lớp vải.
Anh còn tưởng rằng trước đây Cố Tri Ý đã thường xuyên làm quần áo cho hai đứa trẻ nên đã luyện ra tài nghệ thế này, lúc này ánh mắt anh nhìn về phía Cố Tri Ý lại càng dịu dàng hơn.
Cố Tri Ý lại hoàn toàn không hề hay biết tưởng tượng trong đầu Lâm Quân Trạch, nếu Cố Tri Ý biết đến, nói không chừng cô phải thốt lên một câu: Chàng trai, vốn dĩ tôi và cậu không có duyên, tất cả đều nhờ cậu tưởng tượng!
Lúc này, Lâm Quân Trạch cũng nói về chuyện Cương Tử đi qua lên huyện thành với Cố Tri Ý: “Trước đây, anh đã nhờ một người bạn từng cùng trong doanh giữ lại giúp anh một chiếc xe đạp, sau này, em dùng nó đi lại cũng tiện.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play