Tử sĩ đang nghĩ xem có nên tự đả thương bản thân mình để phun ra một máu để cứu vãn tình hình hay không, thì bất ngờ một tràng vỗ tay vang lên bên ngoài buồng giam.
Tiếng nói trong trẻo truyền đến từ xa, trong sáng như tiếng ngọc va vào nhau, vầng châu lóe sáng:
“Không hổ là huynh trưởng, tiểu đệ đây thật sự bội phục.”
Mọi người chỉ thấy trong bóng tối, ẩu tử nhà họ Sở vận áo đen chầm chậm bước tới. Hắn nở một nụ cười nhẹ, mặt mày như họa. Chàng trai tuấn tú ấy, vốn là bậc anh tuấn chói ngời, thế nhưng hắn lại tương hợp với không gian âm u nơi lao ngục này đến lạ.
Tử sĩ giả trang thành công chúa Dung Hoa tự biết mọi chuyện đã bại lộ, đành quỳ một gối, cúi đầu, kêu một tiếng: “Chủ nhân.”
“Đứng lên đi.” Sở Hằng Chi cũng không thèm nhìn kẻ giả mạo lấy một cái, sắc mặt bình thản, ngoan ngoãn cười với huynh trưởng: "Đồ giả dù sao cũng không bao giờ so được với đồ thật. Nhìn thấy thứ tốt nhất rồi thì sao mà đành chấp nhận được điều tầm thường nữa?”
Lời nói của Sở Hằng Chi đầy ẩn ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT