Đúng như Vọng Ngưng Thanh dự đoán, Kỳ Lâm Triệt hoàn toàn không có ý định bỏ lỡ cơ hội ngàn vàng này.
Ngòi nổ của sự kiện là một cuộc tranh cãi giữa gia tộc nhà họ Tưởng và gia tộc nhà họ Triệu. Một nhóm thanh niên nam nữ trẻ tuổi đã không kiềm chế được mà ẩu đả, trong lúc đánh nhau, một mũi ám khí bị lệch hướng đã vô tình lấy mạng tiểu thiếu gia của nhà họ Triệu. Tuy võ công của tiểu thiếu gia của nhà họ Triệu không cao nhưng địa vị trong giang hồ lại không thấp, hắn là nhi tử duy nhất của gia chủ Triệu gia và đại tiểu thư của Tú Vân Sơn Trang ở Giang Nam. Cả hai đều rất bênh vực người mình, lại khó khăn lắm mới có được mụn con này nên thương yêu hắn hết mực, nuôi nấng hắn ta thành một tiểu thiếu gia kiêu ngạo, không sợ trời không sợ đất.
Trong quá trình ẩu đả, không ai chịu nhận trách nhiệm về cái chết của hắn. Cô gái ném ám khí nói rằng không phải lỗi của mình, chàng trai làm lệch hướng ám khí lại bảo đó không phải chuyện của hắn ta. Những người có mặt đều đùn đẩy, trốn tránh trách nhiệm. Tuy nguyên nhân của vụ việc là do tiểu thiếu gia của nhà họ Triệu dùng lời lẽ xấc xược, châm chọc chuyện gia chủ mới qua đời của nhà họ Tưởng, nhưng phu thê nhà họ Triệu vẫn cố chấp bao che. Không tìm ra hung thủ, họ quyết định coi tất cả đều là thủ phạm. Đau lòng vì mất con, họ không bận tâm đúng sai, chỉ muốn kéo tất cả mọi người chôn cùng nhi tử của mình.
Xung đột bị dồn nén lâu ngày như nước sôi trong nồi, dù có đậy kín cũng không ngăn được nước sôi trào ra qua những kẽ hở.
“Bắt đầu có người chết rồi.” Linh Miêu cuộn mình bên cạnh Vọng Ngưng Thanh, hai chân chống xuống đất duỗi một cái thật lười biếng, kéo dài cả thân mình thành một dải mèo. “Giang hồ nghe thì có vẻ rộng lớn lắm, nhưng nếu nói về cao thủ thì tính đi tính lại cũng chỉ có vài trăm người. Đợi bọn họ tàn sát lẫn nhau gần hết, những kẻ còn lại cũng chỉ là một đám ô hợp, chẳng đáng để bận tâm.”
“Ta có một câu hỏi,” Vọng Ngưng Thanh ngồi trên mái nhà cùng với linh miêu, đưa một ngón tay lên ra hiệu, khẽ nghiêng đầu: "Trong quỹ đạo của vân mệnh gốc có tồn tại kẻ mang danh ‘Bạch Hoa’ không?”
“Ưm —— không có, nhưng mà không thành vấn đề.” Linh miêu khẽ vểnh tai, cào nhẹ lên mái nhà: "Thủ phạm gốc được gọi là ‘Bạch Y’ vì có người nhìn thấy một bóng ma trắng ở hiện trường. “Bạch Y” với “Bạch Hoa” chỉ khác nhau có một chữ, không có gì phải lo đâu. Giang hồ ấy mà, những lời đồn kinh thiên động địa rất nhiều, phần lớn đều là bịa đặt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play