Ngự sử run lẩy bẩy như cầy sấy, sắc mặt tái nhợt, hai chân mềm nhũn như sắp quỳ sụp xuống đất. Bên cạnh phu nhân vội vàng đỡ lấy ông ta, cũng cúi đầu rũ mắt, thần sắc trắng bệch không kém.
“Tham... tham kiến Đốc chủ.”
“Chỉ là, chỉ là việc nhà nhỏ nhặt một chút, đứa con ngỗ nghịch không biết điều, nào đáng để ngài phải đích thân đến tận nơi…”
Một trận gió thổi vù qua từ ngoài cửa, tà áo choàng đỏ sẫm phía sau Lâu Kí Hồi khẽ lay động, tạo nên từng gợn sóng mờ nhạt. Từ góc nhìn của Lạc Thức Vi, vừa hay trông thấy bàn tay dài và sạch sẽ của hắn vung nhẹ qua vạt áo. Ngay sau đó là một tiếng cười khẽ, giọng điệu chứa đầy trào phúng:
“Chỉ là chuyện nhà của Ngự sử đại nhân thôi, mà giờ đã truyền khắp kinh thành rồi.”
Ngự sử cười gượng, định mở miệng giải thích.
Lại nghe Lâu Kí Hồi thong thả nói tiếp, giọng đều đều không nhanh không chậm:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT