Ngày trước, phủ Tả tướng nề nếp nghiêm ngặt, phú quý tột bậc, hiện tại lại chỉ còn là một đống hỗn độn tơi bời.
Lạc Thức Vi đứng đó, mắt lạnh lùng nhìn cảnh tượng hỗn loạn trước mắt, cứ như cả cõi nhân gian vừa hóa thành luyện ngục. Trong khung cảnh tuyết rơi trắng trời ấy, Lâu Kí Hồi vẫn lười nhác tựa mình trên ghế khắc hoa lê, ngón tay mơn man chiếc ngọc ban chỉ. Gương mặt tuyệt mỹ của hắn toát ra một vẻ đẹp phớt đời, chẳng mảy may để tâm đến mọi thứ xung quanh, như thể đang ung dung uống rượu nơi hoa nguyệt, không thèm bận tâm thế sự.
Tuyết bay lất phất rơi trên áo choàng đỏ như máu, hắn chỉ khẽ đưa tay phủi nhẹ, chẳng buồn liếc mắt.
“Ý Tả thừa tướng thế nào?” – Hắn hỏi, giọng nhàn nhạt, như gió lướt qua mặt hồ phẳng lặng.
Tả tướng thần sắc thất thần, ấp úng: “Đốc chủ, theo lời ngài... ta... ta thực sự không biết...”
Chữ cuối còn chưa kịp rơi xuống, đã nghe tiếng trường kiếm rít lên như sấm sét, rồi bạch quang loé lên trước mắt. Một khoảnh khắc sau, đầu của tâm phúc Tả tướng đã lăn lông lốc xuống đất. Máu tươi vẽ một đường đỏ rực lên tuyết trắng, như vết mực vĩnh viễn không phai.
Lạc Thức Vi trong lòng chấn động mạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT