Lạc đại nhân vừa ra tay đã là một bạt tai như sấm nổ bên tai, dư chấn rung trời khiến chính mình suýt nữa cũng bị hất về tận quê nhà.
Ngược lại, người bị ăn tát—vị đốc chủ cao cao tại thượng ấy—chỉ đứng yên nơi ngưỡng cửa, khuôn mặt thản nhiên như không, dõi theo bóng lưng Lạc Thức Vi đang dần khuất trong xe ngựa.
Bóng dáng ấy mỗi lúc một xa, gió lay bóng rèm, ánh mắt hắn vẫn không rời khỏi một khắc nào. Mãi đến khi chẳng còn thấy được gì, Lâu Kí Hồi mới hờ hững giơ tay lau vệt máu vương nơi khóe môi.
“Xuống tay cũng ác đấy.”
Lâu Kí Hồi thấy bên môi rát buốt, vậy mà chỉ cười nhạt:
“Con nhóc nhỏ độc địa này càng ngày càng chẳng biết trời cao đất dày là gì.”
Phía sau, Thẩm Cáo bất giác liếc mắt, thì thào như gió thoảng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT