Hắn khẽ đưa tay, ngón tay run rẩy vuốt ve mái tóc mềm của thiếu niên. Âm thanh nghẹn lại nơi cổ họng, vừa hoảng loạn vừa trìu mến, gọi ra cái tên khắc sâu tận đáy tim: “Thành Chiêu…”
Thiếu niên chỉ khẽ thở dài, chậm rãi nói:
“Phụ thân, trên đời này nào có Thành Chiêu gì đâu, từ lâu ta đã chẳng còn là ai khác ngoài người mang tên Lạc Mang.”
Cậu nói xong liền nắm lấy tay hắn, nhẹ nhàng áp má mình lên mu bàn tay ấy. Trong mắt cậu là thứ cảm xúc không thể tan đi — một kiểu ỷ lại ngây dại lẫn mềm yếu khôn cùng. Giọng nói khe khẽ như mưa rơi đầu ngõ:
“Cứ gọi ta là nghịch tử đi, nghe vậy lại thấy yên lòng hơn một chút.”
“…”
Lạc Thức Vi đột nhiên chột dạ. Hắn… có phải đã vô tình khiến vị bạo quân đáng sợ kia trở nên mềm yếu đến thế rồi không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play