Vài câu nói của bảo vệ khiến Đình Vân rất bị động, cậu không muốn quan tâm Tống Hữu Phương quá nhiều, nhưng hôm nay Tống Hữu Phương dù sao cũng coi như giúp mình, cậu thật sự không thể mặt dày mày dạn khó chịu với Tống Hữu Phương được, đành im lặng suốt đường trở về.
Xe không lái vào khu chung cư, trước khi xuống xe, Đình Vân có chút do dự, tay đặt lên cửa xe, nhìn Tống Hữu Phương muốn nói lại thôi.
Tống Hữu Phương đoán không ra tâm tư của Đình Vân, luôn cảm thấy đối phương có điều muốn nói: "Sao vậy?"
Không nhìn nhau thì không sao, vừa nhìn nhau, ánh mắt Đình Vân vội vàng né tránh, ngay cả mở cửa xe cũng không do dự nữa: "Tối nay cảm ơn anh."
Phản ứng của Đình Vân nằm trong dự đoán của Tống Hữu Phương, chỉ là anh vẫn có chút thất vọng, Đình Vân chỉ có cảm ơn với anh, thiếu đi sự quan tâm, trước đây nhận được sự quan tâm từ Đình Vân là một chuyện rất dễ dàng, cũng rất bình thường.
"Ngủ ngon." Tống Hữu Phương gật đầu, cười gượng gạo.
Đình Vân thậm chí không đáp lại "ngủ ngon": "Tôi đi trước đây."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT