Khi Dung Âm tỉnh lại, đã qua nửa tiếng đồng hồ.
Cô chớp chớp mắt đầy mơ màng, phát hiện mình đang được Ngụy Hiên ôm trong lòng, một chiếc chăn ấm phủ trên người cô, tay của chàng trai cũng vắt ngang qua eo cô.
Cô tựa vào trước ngực Ngụy Hiên, trong tầm mắt là xương quai xanh trắng nõn, tinh xảo của hắn. Xương quai xanh của hắn có hình dáng rất đẹp, như đôi cánh thiên thần đang giang rộng, theo nhịp thở khẽ lay động. Dung Âm chớp mắt, vừa định ngồi dậy thì nghe thấy giọng nói mang theo ý cười của hắn.
“Mi mắt của em làm tôi thấy nhột quá.”
Ngụy Hiên lười biếng ngáp một cái, trông thấy cô gái ngồi dậy, chau mày nhìn mình.
“Ngụy Hiên , sau khi tôi ngất đi đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Ngụy Hiên cũng ngồi dậy, vừa xoa xoa tóc một cách qua loa vừa trả lời: “Sau khi em phóng hỏa thì ngất luôn, tôi ôm em chạy khỏi trường học. Dĩ nhiên, sau lưng còn có tượng điêu khắc quái vật với cô gái bò trườn đang điên cuồng đuổi theo. Nhưng em cũng thấy tốc độ chạy của tôi rồi đấy, chúng không đuổi kịp đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT