Ly rượu trong tay đã cạn, Dung Âm lại tự mình rót thêm một ly.
“Cuộc sống cứ tê dại trôi qua như vậy, cho đến sinh nhật mười lăm tuổi của tôi, cha tôi nhốt hết những cô gái khác vào tầng hầm, tổ chức sinh nhật riêng cho tôi. Cha tôi cũng bị bệnh tim, lúc đang cắt bánh kem thì đột nhiên phát bệnh, sắc mặt trắng bệch, ngã xuống đất.”
“Tôi và ông ấy đều bị bệnh tim, mỗi căn phòng trong biệt thự đều có thuốc dự phòng. Tủ thuốc dự phòng ngay sau lưng tôi, cha đã không còn sức để bò dậy, chỉ có thể gọi tôi đi lấy thuốc.”
Dung Âm mím môi uống rượu, giọng nói trong trẻo lạnh lùng: “Tôi đã không lấy thuốc cho ông ấy.”
Cô uống cạn ly rượu rất nhanh, khẽ ho hai tiếng rồi lại tự rót thêm một ly mới: “Sau khi cha chết, tôi lấy được chìa khóa từ trên người ông ấy. Khi xuống tầng hầm, tôi mới phát hiện ra những cô gái đó đã phải sống cực khổ đến thế nào — mỗi người đều bị nhốt trong lồng như vật nuôi, trước mặt đặt bát cơm và nước uống.”
“Họ hận cha tôi, nhưng càng hận tôi, kẻ sống an nhàn trong cùng hoàn cảnh. Khi được tôi thả ra, họ phát hiện xác cha tôi, liền trói tôi lại, dội rượu lên người tôi và khắp nơi, rồi châm lửa đốt cả biệt thự trước khi bỏ trốn.”
Dung Âm đột nhiên giơ cổ tay lên cho Ngụy Hiên xem.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT