Dưới ánh đèn mờ mịt nơi nhà ăn, thứ ánh sáng duy nhất họ từng thấy trong suốt quãng đường dạo bước giữa địa ngục này, Dung Âm đứng ở ngưỡng cửa, ánh mắt lãnh đạm quét qua từng góc không gian trước mặt.
Nhà ăn khá rộng, trên khoảng trống bày biện những chiếc bàn tròn có thể cùng lúc chứa hơn mười học sinh dùng bữa. Khung cảnh vắng lặng, ghế dựa hết vào bàn, không một bóng người, trống rỗng như thể nơi này đã bị lãng quên từ lâu.
Đối diện cửa nhà ăn là khu vực lấy cơm, phía trên mỗi ô cửa đều treo biển điện tử sáng le lói, ghi tên các món ăn: cơm trộn, mì kéo tay, đồ nướng Teppanyaki, há cảo chiên... Tất cả đều rất đầy đủ. Nhưng bên dưới những tấm biển sáng ấy, các cửa lấy cơm lại phủ đầy bụi, không có một bóng người.
Bên trong nhà ăn có bốn cây cột chịu lực, dưới mỗi cột là một bàn gỗ, trên bàn đặt những chiếc thùng lớn có nắp đậy, bên hông gắn vòi nước, cạnh đó là một chồng bát.
Thời còn sống, nhà trường thường phát nước đường đỏ miễn phí cho học sinh. Giờ cơm, thùng luôn đầy ắp, ai khát thì đến lấy.
Dung Âm đi vòng quanh, phát hiện tất cả các thùng đều trống rỗng.
Cô nhíu mày, lặng lẽ vòng từ trái sang phải, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở một ô cửa lấy cơm vẫn còn đang hoạt động — nơi này chuyên cung cấp đồ ăn sáng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play