“Đây mà là cháo gạo á...”
Ngụy Hiên nhận lấy chiếc muỗng Dung Âm đưa, khuấy nhẹ trong nồi cháo. Cháo đã nguội bớt, bắt đầu đặc quánh lại, anh gạt cháo sang một bên, cố tình dò xét đáy nồi xem có khắc chữ gì không, nhưng chẳng thấy gì cả.
“Đây là cháo sâu, bỏ thêm ít gạo vào cho có vẻ ăn được thôi, cái căng-tin chết tiệt này.”
Dung Âm không tham gia vào lời than phiền của Ngụy Hiên, cô lặng lẽ tự múc cho mình một bát cháo. Cháo đặc quánh, vô số con mọt gạo chết lẫn lộn trong lớp cháo trắng, có thể gọi là “mềm mịn như một khối”. Cô dùng muỗng múc một thìa, vừa đưa lên miệng thì đã bị thiếu niên cướp lấy.
Leng keng—
Chiếc muỗng inox rơi xuống đất, vang lên âm thanh trong trẻo.
Ngụy Hiên nhíu mày, giữ chặt đầu Dung Âm lại: “Cháo có sâu đấy, sao cô lại định ăn thật hả?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT