Nửa đêm, mười hai giờ.
Từ phòng của Lục Man Man vang lên tiếng gõ cửa.
Ba ngắn, ba dài, ba ngắn — chính là tín hiệu cứu viện SOS mà Bạch Lăng đã cố ý dặn cô lúc ban ngày, vừa đơn giản vừa dễ nhớ, còn thực dụng hơn nhiều mấy loại ám hiệu màu mè tự chế khác.
Lục Man Man từ dưới sàn đứng dậy, liếc nhìn đồng hồ, rồi mở cửa để thanh niên bước vào.
“Cứ tự nhiên nhé, trong phòng chỉ có nước lọc thôi, cậu có muốn uống chút không?”
Bạch Lăng theo chân Lục Man Man đi vào phòng. Căn phòng trong khách sạn này vốn rất ổn, tường trắng tinh, đồ đạc cũng đầy đủ, thế nhưng bây giờ bốn bức tường đều đã bị cô dùng mỹ phẩm vẽ đầy những hình vẽ kỳ quái, đồ gỗ cũng chi chít vết cào xước như bị móng vuốt cào nát.
Trên sàn bày la liệt những chậu sắt và bát thép, cô gái đã dùng chúng làm bếp lửa, đốt các mảnh vụn đồ nội thất bị cô tháo dỡ.
Số lượng bếp lửa khá nhiều, lớn nhỏ không đều, vây thành một vòng xung quanh khoảng trống ở giữa, trông chẳng khác gì một buổi lễ cúng tế với nến.
Ở khoảng trống không lớn ấy, hai chiếc gối ôm đã bị rút gần hết bông được dùng làm đệm ngồi, đặt đối diện nhau.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play