Edit: Linh

Thiên Huyền Tử nắm lấy vết thương chồng chất của Đế Nhan Ca, ném nàng vào một cái thùng nước bên trong.

“Tam Quang Thần Thủy, không phải người tâm chí kiên định, không thể tiếp nhận. Cho nên lão phu mới thiết hạ cái này Hoàng Tuyền trận, chọn lựa người thừa kế thích hợp. Trải qua thần thủy gột rửa, huyết nhục của ngươi tinh xương, nguyên thần hồn phách, chân linh thần thức, đều sẽ bị rèn luyện. Sau này ngươi liền có thể nhất phi trùng thiên, trở thành người thừa kế duy nhất của Huyền Y Tiên Tông ta.”

“Nhớ lấy không thể để người khác biết được chuyện Tam Quang Thần Thủy.”

Nghe được lời Thiên Huyền Tử, tất cả mọi người vỡ tổ.

Đám người xì xào bàn tán nhìn cái thùng nước trong màn sáng, quả nhiên... Nhìn kỹ cái thùng nước kia, lại tản ra tam sắc quang mang.

Đó chính là Tam Quang Thần Thủy trong truyền thuyết chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, dù chỉ một giọt, liền có thể khiến một phàm nhân khi tu luyện nhất phi trùng thiên, phi thăng lên giới cũng chỉ là chuyện sớm muộn, huống chi trước mắt còn có cả một thùng lớn.

“Cái này Đế Nhan Ca thật sự là gặp vận may, có cả một thùng lớn Tam Quang Thần Thủy như vậy. Nàng không muốn thành Đế Tôn cũng khó.”

“Không công bằng a không công bằng, tại sao Đế Nhan Ca lại may mắn như thế?”

“Thôi đi, đừng nói không công bằng. Thứ này coi như cho các ngươi, các ngươi cảm thấy có thể chịu được thống khổ mà Tam Quang Thần Thủy mang lại? Đừng quên Tam Quang Thần Thủy này được tạo thành từ ba loại thần thủy, mỗi một loại đều là tinh hoa của trời đất, có thể nghịch thiên cải tạo tư chất. Chỉ là người càng mạnh mẽ, tiếp nhận cũng càng thống khổ. Đừng nhìn Đế Nhan Ca vẫn còn con nít, nhưng đừng quên nàng có thần mạch, trời sinh đã thuộc hàng cường giả. Nàng tiếp nhận được thống khổ, các ngươi chưa chắc đã chịu nổi, không tin các ngươi chạm vào màn sáng xem.”

Lúc này, một tiếng kêu sợ hãi từ Lạc Tử Ngâm truyền đến.

Lạc Tử Ngâm trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

Những người vốn còn muốn phản bác cũng không dám lên tiếng.

Chỉ một nửa thống khổ thôi cũng có thể khiến Thanh Dương Đại Đế phong thần tuấn lãng, chưa từng lộ cảm xúc trước mặt người khác thành ra bộ dạng này.

Bọn họ nào còn dám thử nữa.

Bọn họ nhìn Đế Nhan Ca trong màn sáng, có lẽ vì quá thống khổ, nàng liên tục vùng vẫy.

Thiên Huyền Tử nói gì, Đế Nhan Ca căn bản không nghe, nàng chỉ cảm thấy vết thương của mình đang nhanh chóng hồi phục, những vết thương nàng vất vả lắm mới tạo ra cứ như vậy biến mất từng chút một, lộ ra làn da thậm chí còn trắng nõn bóng loáng hơn cả ban đầu.

Mẹ nó, nàng không muốn hồi phục mà.

Thế là nàng vùng vẫy càng dữ dội hơn.

Mà thứ thần thủy này là toàn bộ tồn kho của Huyền Y Tiên Tông, mỗi một giọt đều là tạo hóa của trời đất, sao có thể lãng phí, thế là Thiên Huyền Tử mạnh mẽ ấn Đế Nhan Ca xuống nước.

“Vi sư biết con chịu thống khổ khi Tam Quang Thần Thủy cải tạo, chỉ là chỉ có chịu đựng nỗi khổ vô tận này, con mới có thể trở thành người trên người. Hài tử, con nhất định phải chịu đựng.”

“khụ…khục khụ khụ..”

Đế Nhan Ca muốn nhảy ra khỏi thùng, nhưng vẫn bị ấn chặt xuống nước.

Kết quả ùng ục ục uống mấy ngụm nước tắm, khiến nàng buồn nôn muốn chết.

Lúc này nước tắm của nàng đã biến thành màu đen nhánh, còn tỏa ra một mùi chua xộc lên mũi, lập tức khiến nàng buồn nôn.

Không biết qua bao lâu.

Thiên Huyền Tử cuối cùng cũng vớt nàng ra.

Đế Nhan Ca vẫn ôm chặt mảnh y phục rách rưới của mình.

Dù người đầy bùn đất, nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn lại tinh xảo đến mức quá phận, còn có mái tóc dài đen nhánh đã khôi phục như ban đầu.

Thiên Huyền Tử nhìn Đế Nhan Ca, hưng phấn nói: “Tốt, có phong thái năm xưa của lão phu.”

“Hài tử, con tên gì? Sau này con chính là đệ tử đời thứ tám trăm tám mươi tám của Huyền Y Tiên Tông, cũng là đồ đệ của lão phu, tương lai tông môn dựa vào con.”

Đế Nhan Ca trực tiếp liếc xéo ông ta: “Chờ một chút, ta cự tuyệt. Ta không muốn làm đồ đệ ông, ta chỉ cần cứu đệ đệ ta.”

Cái gì Huyền Y Tiên Tông, nghe đã thấy là môn phái đứng đắn, nghe thôi cũng cảm thấy sẽ cản trở nàng về nhà.

Thế là nàng lập tức cự tuyệt.

“Hả?”

Vô luận là Thiên Huyền Tử, hay tất cả những người vây xem đều hơi kinh ngạc, hiển nhiên không ngờ Đế Nhan Ca lại cự tuyệt.

Dù sao Huyền Y Tiên Tông, ở thế giới phàm tục, chính là môn phái tu tiên mà người người tranh giành đến vỡ đầu, môn phái chỉ có một đệ tử, nói cách khác ai muốn thành đệ tử Huyền Y Tiên Tông, liền có thể có được toàn bộ truyền thừa của Huyền Y Tiên Tông.

Đừng thấy đệ tử Huyền Y Tiên Tông không nhiều, nhưng từng người đều thực lực cường đại, cứu người vô số, vì cứu người mà có được vô số tài nguyên, nghe nói có tài nguyên sánh ngang bảy đại tông môn của tu giới.

Thiên Huyền Tử nghe Đế Nhan Ca cự tuyệt, cũng ngơ ngác một hồi lâu rồi nói: “Con có phải không biết Huyền Y Tiên Tông ta...”

“Ta không muốn biết, ta chỉ muốn cứu đệ đệ.”

Mắt thấy Đế Nhan Ca vẻ mặt bất vi sở động.

Sắc mặt Thiên Huyền Tử lúc này cũng lạnh xuống, hai người cứ giằng co, tựa hồ không ai chịu nhường ai.

Thấy đám người bên ngoài màn sáng cũng sốt ruột đến đỏ mắt.

Dù sao truyền thừa tốt như vậy cho Đế Nhan Ca, đây chính là đả kích lớn lao đối với Huyền Y Tiên Tông.

Nhất là nghĩ đến Thiên Huyền Tử cũng chết dưới tay nàng, bọn họ càng thêm oán hận nàng.

Chỉ là, bọn họ chẳng làm được gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thiên Huyền Tử nắm lấy Đế Nhan Ca.

“Con đã chịu Tam Quang Thần Thủy của bản môn, mặc kệ con có thừa nhận hay không, con đã là đệ tử của Huyền Y Tiên Tông ta.”

Có được một đứa trẻ tâm tính như vậy, sao có thể không phải là một đứa trẻ tốt.

Chỉ là ngoài miệng đối phương có chút ương bướng, nhưng Thiên Huyền Tử vẫn nhìn thấu nàng.

Chỉ là sau khi ông kéo Đế Nhan Ca lại, lập tức phát hiện có gì đó không ổn.

“Con là...”

Đế Nhan Ca hình như nhận ra Thiên Huyền Tử muốn nói gì, liền cắt ngang lời ông.

“Lão đầu, ta là ca ca của hắn, dù khó khăn thế nào, ta cũng nhất định phải cứu đệ đệ ta.”

Thiên Huyền Tử cũng không để ý đến vấn đề nam nữ này.

Bây giờ còn một vấn đề lớn nhất.

“Gân cốt của con đã không phải là phàm nhân, nhưng vì sao huyết mạch của con vẫn không thông? Dù là huyết mạch phế thải nhất, sau khi trải qua Tam Quang Thần Thủy tẩy lễ, cũng không thể lại như thế này. Huyết mạch không thông, nói gì đến tu luyện? Hơn nữa vì sao con không có linh căn? Chỉ cần là người, dù tư chất kém đến đâu, cũng có phế linh căn, vì sao con không có gì cả?”

Mặt Đế Nhan Ca lộ vẻ vui mừng: “Lão đầu, hay là bỏ qua đi. Nếu ông thực sự muốn thu đồ, có thể chữa khỏi đệ đệ ta rồi thu nó làm đệ tử.”

“Không được. Con đã dùng hết Tam Quang Thần Thủy của bản môn. Con chính là đệ tử của lão phu.”

Dù Đế Nhan Ca khuyên nửa ngày, vẫn không thay đổi được sự cố chấp của Thiên Huyền Tử.

Ông ta dường như đang cố chấp với Đế Nhan Ca.

Gắt gao lôi kéo Đế Nhan Ca không buông tay.

Không biết qua bao lâu, Thiên Huyền Tử kích động kéo Đế Nhan Ca: “Lão phu rốt cục biết rồi. Huyết mạch và linh căn của con là bị phong ấn? Trên người con lại có mười hai đạo thiên thần phong ấn. Con căn bản không phải là người.”

“Ông mới không phải người.”

“Khụ, ý lão phu là con không phải phàm nhân.”

Thiên Huyền Tử cũng kích động đến hỏng rồi.

Đứa bé gái trước mắt, tám phần là tiên nhân xuống độ kiếp.

Vào lúc tuổi thọ của ông gần hết, lại gặp được một bảo vật như vậy.

Cuối cùng chết cũng nhắm mắt.

Chỉ là muốn gỡ bỏ phong ấn trên người Đế Nhan Ca cũng vô cùng khó khăn.

Ông buồn rầu nói: “Mỗi một phong ấn vỡ vụn đều có lẽ sẽ khiến con sống không bằng chết, một sơ sẩy nhỏ cũng có thể chết yểu. Chỉ là nếu con có thể giải khai toàn bộ phong ấn, liền có thể nhất phi trùng thiên.”

Đế Nhan Ca không nghe được những điều khác, nàng chỉ nghe được một câu, chết yểu.

Lại còn có chuyện tốt như vậy sao?

Nàng lúc này rất hứng thú, vậy phải làm thế nào để mở phong ấn?

“Tu luyện. Khi tu vi của con đạt đến bình cảnh, phong ấn sẽ dẫn tới cửu tiêu lôi kiếp, sau lôi kiếp, phong ấn có thể tự vỡ vụn.”

Đế Nhan Ca tiếc nuối nói: “Nhưng ông không phải nói ta không có linh căn và tiên mạch, không thể tu luyện sao?”

“Lão phu luôn có một vấn đề. Con và đệ đệ con là người thân huyết mạch tương thừa. Vì sao con lại mạo hiểm gần như thập tử nhất sinh để cứu nó. Con vì một phàm nhân như vậy, có đáng không?”

“Cha mẹ hắn có ân với ta, hắn mãi mãi cũng chỉ là đệ đệ ta.”

Giọng nói nhỏ bé của Đế Nhan Ca vang dội và mạnh mẽ, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ chăm chú.

“Ca ca.”

Lạc Tử Ngâm sớm đã tỉnh lại, hắn nhìn Đế Nhan Ca nhỏ bé, không khỏi ướt hốc mắt.

Mặc dù sau này nàng đã làm rất nhiều chuyện sai, chỉ là ít ra khi đó nàng vẫn là ca ca của hắn.

Nhưng sai chính là sai, chờ nàng chuộc tội, hắn chắc chắn sẽ lo cho nàng mồ yên mả đẹp.

Nghe Đế Nhan Ca nói, Thiên Huyền Tử nhìn nàng với vẻ hài lòng dị thường: “Tốt, rất tốt. Lão phu không nhìn lầm con. Vậy lão phu sẽ giúp con phá vỡ đạo phong ấn thứ nhất này.”

Nói rồi, Thiên Huyền Tử nắm lấy Đế Nhan Ca, dùng toàn bộ tu vi của mình để xung kích phong ấn.

Đám người thấy vậy, không khỏi bất bình cho Thiên Huyền Tử.

“Thiên Huyền Tử từ trước đến nay vốn là người hiền lành. Đáng tiếc ông không biết mình đã cứu một con sói mắt trắng. Con sói mắt trắng này sẽ hại ông về sau.”

“Lấy oán trả ơn, đây rốt cuộc là cầm thú gì? Ta nhìn không nổi nữa rồi.”

“Đế Nhan Ca, sao lại không chết đi chứ. Lúc trước Tiên Đế nên giết nàng.”

“Với tu vi năm đó của Thiên Huyền Tử, làm sao ông ấy gánh nổi cửu tiêu thần lôi?”

Đương nhiên cũng có người nghi hoặc, dù sao cửu tiêu thần lôi, ngay cả những tiên nhân như bọn họ cũng khó mà gánh vác.

“Đây không phải nói nhảm sao? Thiên Huyền Tử nhất định có kỳ ngộ, không thì các ngươi gặp phải là quỷ à?”

Mặc kệ người khác nói thế nào, Đế Nhan Ca trên thần tọa mở mắt, nhìn Thiên Huyền Tử trên màn hình, đôi mắt khẽ động.

Thiên Huyền Tử.

Đây là ân tình thứ hai nàng nợ.

Khi đó nàng không biết việc phá vỡ phong ấn thiên thần này phải trả giá đắt đến vậy.

Dù sao khi đó Thiên Huyền Tử, dù tu vi cao thâm, cũng chỉ là một tu giả ở hạ giới.

Ông ta làm sao có năng lực đối kháng với phong ấn mạnh mẽ từ thượng giới.

Mãi đến tương lai không lâu sau, khi biết chuyện này, nàng mới có một thân phận khác, Y Tiên Thiên Huyền Tử.

Thiên Huyền Tử thật sự đã sớm bị phản phệ của phong ấn mà chết, còn nàng chẳng qua là vì hoàn thành tâm nguyện của Thiên Huyền Tử, không để Huyền Y Tiên Tông bị đoạn tuyệt truyền thừa.

Cuối cùng về sau, nàng cũng giúp Huyền Y Tiên Tông tìm được người thừa kế mới.

Kỳ thật người thừa kế mới này cũng là người quen, chỉ là nàng hiện tại đoán chừng bận nhiều việc, nên không ở đây.

Người thừa kế đều có rồi, nàng cái vị Thiên Huyền Tử tạm thời này, tự nhiên cũng muốn biến mất trước mặt mọi người.

Chỉ là đây đều là chuyện sau này, tạm thời không nhắc đến…

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play