Margot nghi hoặc hỏi: “Nhưng… không phải phụ hoàng đã hạ độc khiến hắn không thể phát triển trí tuệ sao?”
“Ta tìm thấy thuốc giải trong mật thất của ông ta.” Nàng nói, “Dù anh trai ta có ngốc nghếch, vô dụng, chẳng làm nên trò trống gì, ông ta vẫn muốn truyền ngôi cho hắn. Ta có thể trưởng thành bình an, không phải vì ông ta nương tay, mà là vì từ đầu đến cuối ông ta chưa từng để ta vào mắt.”
Nàng cầm lấy con dao trên bàn, cúi đầu nhìn bóng mình phản chiếu trên lưỡi dao trơn nhẵn: “Không chỉ phụ hoàng. Tất cả những kẻ ta từng gặp, không ai thực sự xem trọng ta. Khi còn chưa hiểu chuyện, ta cứ tưởng mình chỉ muốn tranh cao thấp, đánh bại đối thủ… Nhưng giờ nghĩ lại, so với việc thắng, ta càng muốn bọn họ phải nhìn thấy ta, e ngại ta, sợ hãi ta như cách bọn họ sợ hãi phụ hoàng ta vậy.”
Nói đến đây, nàng nghiêng đầu, lật ngược con dao trong tay, cắt đôi chiếc bánh ngọt: “Thế nên, chỉ cần có cơ hội chứng minh bản thân, ta sẽ không bao giờ buông tay. Ngươi nên chúc mừng ta đã biết rõ điều mình muốn, thay vì bày ra vẻ mặt đưa đám đó, nhìn mà bực mình.”
“Thần xin lỗi, bệ hạ, ta không có ý…”
Estella “suỵt” khẽ một tiếng, dùng dao múc một miếng bánh đặt lên đĩa pha lê, đẩy tới trước mặt Margot.
Margot giật nảy mình, vội vàng đứng dậy, muốn đón lấy con dao trong tay Estella, nhưng nàng chỉ lắc đầu, ấn nhẹ mũi dao xuống, ra hiệu bảo nàng ta ngồi xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play