Edit: Pudding
Trên lầu, phía sau góc tường, những gì Lương Yến nghe được đều là lời vu khống của Minh Đường về mình. Chẳng cần bàn tới việc toàn là lời nhảm nhí, vừa khó nghe vừa thối hoắc, chỉ riêng việc có thể nói ra được những câu như vậy đã ngu tới mức khiến người ta mất sạch hứng thú.
Gió đêm lướt qua lùm cây, phát ra tiếng xào xạc. Minh Đường xoa xoa tay, nhẫn nại chờ phản ứng của Minh Việt. Là xin lỗi cầu xin tha thứ? Hay lại như mọi khi, vẫn là khúc gỗ không hé một lời?
Bóng người tựa vào tường kia động đậy, nghiêng người bước tới hai bước. Dáng người cao gầy. Minh Đường ngẩng đầu, mơ hồ nhìn thấy trong đôi mắt mơ hồ không rõ kia là vẻ mỉa mai nồng đậm.
“Cảm ơn cậu nhé, lời nhắc nhở tốt bụng như vậy.” Minh Việt cất lời.
Minh Đường cảm thấy giọng điệu đó rất kỳ lạ, chỉ nghe Minh Việt khẽ thở dài:
“Nhờ cậu mà tôi mới nhận ra, thì ra tôi lại có giá trị như vậy. Trước giờ vẫn luôn thấp thỏm, không biết rốt cuộc mình có điểm nào lọt vào mắt Lương Tổng”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT