Phương Kỳ Sơn nhìn vào ánh mắt của Phương lão gia, không hiểu sao ông đột nhiên hỏi đến chuyện này. “Đúng là một công ty nhỏ,” hắn nói, “tôi có cho người điều tra qua một chút, hình như hắn chỉ có một đối tác, toàn bộ công ty cộng cả Diệp Bùi vào cũng chưa đến mười người.”
Phương lão gia hỏi: “Là công ty làm về gì?”
Phương Kỳ Sơn đưa tay gãi đầu: “Hình như là chuyên về quản lý tài sản thì phải?”
Hắn nghe nói Diệp Bùi chỉ mở một công ty nhỏ, liền không tìm hiểu thêm. Dù sao so với quy mô doanh nghiệp của nhà bọn họ, cái công ty bé tẹo kia căn bản không đáng để hắn để tâm.
Phương lão gia gật đầu, như có điều suy nghĩ.
Phương Kỳ Sơn liếc mắt nhìn thần sắc của ông, rốt cuộc không nhịn được mà hỏi: “Ba, sao tự nhiên lại hỏi chuyện này?”
Phương lão gia đứng dậy, cầm khung ảnh gia đình đặt trên bàn, ánh mắt dừng lại ở Phương Yến đang đứng cạnh mình trong ảnh. Ông dịu giọng hỏi ngược lại: “Vậy con thấy thế nào?”
Phương Kỳ Sơn ngẫm nghĩ một lát, lông mày lập tức nhíu chặt: “Ba không định đầu tư cho công ty bọn họ đấy chứ?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play