Diệp Triều Nhiên vội vàng chạy tới, vừa thở vừa giải thích: “Không phải đâu, hôm qua là vì thầy Vương tìm cậu nên tôi mới đi tìm cậu, nhưng mà cậu…”
“Cậu không cần phải nói nữa.” Khương Tầm Mặc ngáp một cái, gục đầu xuống bàn, giọng lười biếng: “Tôi hiểu rồi.”
Diệp Triều Nhiên: “…”
cậu hiểu cái gì mà hiểu?
cậu làm sao mà lại hiểu được chứ?
“Không phải, cậu thật sự hiểu lầm rồi.” Diệp Triều Nhiên cảm thấy vẫn nên giải thích rõ ràng, liền kể lại đầu đuôi chuyện hôm qua cho Khương Tầm Mặc nghe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play