Diệp Triều Nhiên hỏi hắn muốn ăn gì, Khương Tầm Mặc chỉ nhàn nhạt nói: “Gì cũng được.”
Suy nghĩ một lát, cậu dứt khoát đưa hắn đến một nhà hàng bình dân gần trường. Mấy chỗ sang trọng quá, cậu đúng là mời không nổi, nhưng nhà ăn bình thường thì vẫn trong khả năng.
Khương Tầm Mặc là người mà trong lớp cứ như thể tồn tại mơ hồ lại khó đoán, chuyện gia đình hắn rốt cuộc thế nào thì chẳng mấy ai rõ, nhưng rất nhiều người đều đoán rằng — hẳn là loại con nhà giàu sống kín tiếng. Dù sao thì cái đồng hồ Rolex trên cổ tay cũng không phải thứ mà nhà bình thường nào cũng mua được.
Trước khi món ăn được mang lên, Diệp Triều Nhiên còn lo không biết đồ ăn ở đây có hợp khẩu vị hắn không, may mà Khương Tầm Mặc chẳng hề kén chọn, món nào cũng ăn.
Thấy cậu cứ ngó mình mãi, Khương Tầm Mặc ngẩng đầu liếc qua một cái.
Ánh mắt hai người lặng lẽ giao nhau trong không khí. Diệp Triều Nhiên hơi bối rối quay đi.
Một lát sau, cậu thấy hắn đứng dậy đi về phía nhân viên phục vụ. Trở lại, trong tay đã có thêm một chiếc muỗng và một đôi đũa mới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT